Loạt phim 50 Sắc Thái, dù gây tranh cãi và thường xuyên hứng chịu chỉ trích từ giới phê bình, lại sở hữu một khía cạnh không thể phủ nhận: những bản nhạc phim (soundtrack) chất lượng và cực kỳ thành công về mặt thương mại. Đặc biệt, 50 Sắc Thái Phần 2 Phim, với tên gốc Fifty Shades Darker, tiếp nối truyền thống này, khẳng định vị thế của âm nhạc như một yếu tố độc lập, thậm chí vượt trội hơn cả bản thân bộ phim. Phần tiếp theo, Fifty Shades Freed, ra mắt vào dịp Valentine 2018, cũng được dự đoán sẽ tiếp tục mô hình “phim gây tranh cãi, nhạc thành công”. Hiện tượng này không chỉ giới hạn ở 50 Sắc Thái mà còn xuất hiện ở nhiều tác phẩm điện ảnh khác, đặt ra câu hỏi thú vị về mối liên hệ giữa chất lượng phim và sức hấp dẫn của nhạc phim đi kèm. Bài viết này sẽ đi sâu phân tích lý do đằng sau thành công vang dội của các ca khúc trong loạt phim, đặc biệt là phần 2, và khám phá vì sao các ngôi sao hàng đầu thế giới lại sẵn lòng góp giọng cho một dự án điện ảnh thường xuyên bị gắn mác “thảm họa”.
Sức Hút Khó Cưỡng Của Nhạc Phim 50 Sắc Thái Phần 2 (Fifty Shades Darker)
Nội dung
Fifty Shades Darker, phần thứ hai trong bộ ba phim chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của E.L. James, ra mắt năm 2017, tiếp tục câu chuyện tình yêu đầy đam mê nhưng cũng không kém phần phức tạp giữa Anastasia Steele và Christian Grey. Dù vấp phải nhiều ý kiến trái chiều về nội dung và diễn xuất, tương tự phần đầu, phần nhạc phim của 50 sắc thái phần 2 phim lại một lần nữa chinh phục khán giả toàn cầu.
Điểm nhấn sáng giá nhất trong album nhạc phim phần 2 chính là bản hit đình đám “I Don’t Wanna Live Forever”, màn kết hợp đầy bất ngờ giữa hai siêu sao Taylor Swift và Zayn Malik. Ca khúc nhanh chóng thống trị các bảng xếp hạng âm nhạc quốc tế, trở thành một hiện tượng toàn cầu và tiêu thụ hàng triệu bản chỉ tính riêng tại thị trường Mỹ. Thành công của “I Don’t Wanna Live Forever” không chỉ chứng tỏ sức hút riêng của hai nghệ sĩ mà còn cho thấy khả năng của nhạc phim 50 Sắc Thái trong việc tạo ra những bản hit độc lập, có sức sống mãnh liệt vượt ra ngoài khuôn khổ bộ phim. Nhiều nhà phê bình nhận định đây là một bước thử nghiệm mới mẻ trong âm nhạc của Taylor Swift, tạo tiền đề cho sự thay đổi táo bạo hơn trong album Reputation sau này của cô.
Taylor Swift và Zayn Malik hợp tác trong nhạc phim Fifty Shades Darker
Bên cạnh “I Don’t Wanna Live Forever”, album nhạc phim Fifty Shades Darker còn quy tụ nhiều tên tuổi đáng chú ý khác như Halsey, Tove Lo, Sia, John Legend, Nick Jonas & Nicki Minaj… Mỗi ca khúc đều được lựa chọn kỹ lưỡng để phù hợp với không khí lãng mạn, gợi cảm nhưng cũng đầy kịch tính của bộ phim, tạo nên một tổng thể âm nhạc đa dạng, cuốn hút và có chất lượng nghệ thuật cao.
Vì Sao Sao Hạng A Đổ Xô Góp Giọng Cho Loạt Phim Gây Tranh Cãi?
Việc hàng loạt nghệ sĩ tên tuổi, từ Beyoncé, The Weeknd đến Taylor Swift, Zayn Malik, Liam Payne, Rita Ora, Ellie Goulding… sẵn lòng tham gia vào dự án nhạc phim 50 Sắc Thái dù biết rõ phim thường bị chỉ trích đặt ra nhiều câu hỏi. Có nhiều lý do giải thích cho hiện tượng này.
Khẳng định hình ảnh và phong cách
Ngay từ phần đầu tiên, Fifty Shades of Grey, bộ phim đã được định vị với những cảnh quay nóng bỏng, khai thác chủ đề tình yêu và dục vọng. Điều này tạo ra một không gian hoàn hảo cho những giọng ca sở hữu phong cách gợi cảm, quyến rũ. Sam Taylor-Johnson, đạo diễn phần đầu, đã thuyết phục Beyoncé remix lại bản hit “Crazy in Love” sau khi cho cô xem một trích đoạn “nóng” của phim. Nữ ca sĩ đã ngay lập tức đồng ý, và bản remix này trở thành một phần không thể thiếu, góp phần định hình màu sắc âm nhạc đặc trưng cho cả loạt phim. Tương tự, The Weeknd, vốn nổi tiếng với thứ âm nhạc quyến rũ và có phần tăm tối, cũng tìm thấy sự đồng điệu. Ca khúc “Earned It” của anh không chỉ thành công vang dội mà còn nhận được đề cử Oscar cho Ca khúc nhạc phim xuất sắc nhất, đồng thời mang về cho anh giải Grammy. Việc tham gia nhạc phim giúp các nghệ sĩ củng cố hoặc làm mới hình ảnh gợi cảm, trưởng thành của mình trong mắt công chúng.
Bệ phóng hoàn hảo cho sự nghiệp solo
Đối với những nghệ sĩ đang trong giai đoạn chuyển mình hoặc bắt đầu sự nghiệp solo, việc góp mặt trong một dự án nhạc phim có sức ảnh hưởng lớn như 50 Sắc Thái là một cơ hội vàng. Zayn Malik và Liam Payne, hai cựu thành viên của nhóm nhạc đình đám One Direction, là những ví dụ điển hình. Tại thời điểm thu âm cho Fifty Shades Darker và Fifty Shades Freed, cả hai đều đang nỗ lực xây dựng sự nghiệp cá nhân.
Zayn Malik, thông qua màn kết hợp với Taylor Swift trong “I Don’t Wanna Live Forever” cho 50 sắc thái phần 2 phim, đã có được một bản hit toàn cầu, khẳng định mạnh mẽ tên tuổi trên bản đồ âm nhạc thế giới hậu One Direction. Ca khúc này chứng minh khả năng của Zayn trong việc chinh phục các thể loại nhạc trưởng thành hơn. Tương tự, Liam Payne cũng nhận được phản hồi tích cực khi song ca cùng Rita Ora trong ca khúc “For You” thuộc soundtrack phần 3. Đây là bước đệm quan trọng giúp họ tiếp cận khán giả mới và hâm nóng tên tuổi hiệu quả.
Tiếp cận lượng khán giả khổng lồ
Không thể phủ nhận sức hút khổng lồ của thương hiệu 50 Sắc Thái, bắt nguồn từ bộ tiểu thuyết gốc bán được hàng trăm triệu bản trên toàn thế giới. Đối tượng độc giả và khán giả chính của loạt phim này chủ yếu là phụ nữ – cũng là nhóm công chúng cốt lõi của nhiều nghệ sĩ pop như Taylor Swift, Zayn Malik hay Liam Payne. Tham gia hát nhạc phim là cách trực tiếp và hiệu quả để các nghệ sĩ tiếp cận và củng cố mối liên kết với lượng fan đông đảo này. Dù phim có thể bị chê bai, sức hút thương mại và độ phủ sóng của nó là không thể bàn cãi, đảm bảo cho các ca khúc nhạc phim có được sự chú ý rộng rãi.
Nghịch Lý Phim Thảm Họa – Nhạc Đỉnh Cao: Không Chỉ Riêng 50 Sắc Thái
Hiện tượng phim bị giới phê bình “ném đá” nhưng nhạc phim lại được tung hô không phải là điều hiếm gặp ở Hollywood. 50 Sắc Thái chỉ là một ví dụ tiêu biểu gần đây. Cả hai phần phim đầu đều là “khách quen” của giải Mâm Xôi Vàng (giải thưởng dành cho những tác phẩm điện ảnh tệ nhất năm), nhưng các ca khúc trong phim lại thường xuyên xuất hiện trong danh sách đề cử của những giải thưởng âm nhạc danh giá như Grammy và Oscar. “Love Me Like You Do” của Ellie Goulding (phần 1) nhận đề cử Grammy, còn “Earned It” của The Weeknd (phần 1) được đề cử Oscar.
Trước 50 Sắc Thái, loạt phim Twilight (Chạng Vạng) cũng từng rơi vào tình trạng tương tự. Bị đánh giá thấp về nội dung và diễn xuất, nhưng Twilight lại sở hữu những album soundtrack chất lượng, góp phần tạo nên thành công vang dội cho Christina Perri với bản ballad bất hủ “A Thousand Years”, giúp Green Day có thêm bản hit “The Forgotten”, và biến “Flightless Bird, American Mouth” của Iron & Wine thành ca khúc quen thuộc trong các lễ cưới.
So sánh nhạc phim Twilight và Fifty Shades of Grey về chất lượng âm nhạc
Ngay cả những phim không thuộc thể loại lãng mạn cũng gặp tình trạng này. Batman & Robin (1997), dù quy tụ dàn sao George Clooney, Arnold Schwarzenegger, vẫn bị xem là một thất bại về mặt nghệ thuật (điểm IMDb chỉ 3.7). Tuy nhiên, album soundtrack của phim lại đạt chứng nhận đĩa bạch kim và góp mặt trên nhiều bảng xếp hạng uy tín. Hay The Great Gatsby (2013) của Leonardo DiCaprio, dù không đến mức thảm họa nhưng cũng chỉ nhận được đánh giá trung bình (48% trên Rotten Tomatoes), lại là bệ phóng đưa “Young and Beautiful” của Lana Del Rey trở thành một hiện tượng toàn cầu và mang đến bản cover xuất sắc cho ca khúc “Back to Black” của Amy Winehouse.
Đỉnh cao của nghịch lý “phim dở – nhạc hay” có lẽ phải kể đến Purple Rain (1984), bộ phim âm nhạc hiếm hoi có sự tham gia của huyền thoại Prince. Bộ phim trở thành kinh điển không phải nhờ cốt truyện mà hoàn toàn dựa vào phần âm nhạc đỉnh cao, minh chứng cho thiên tài và sức hút vượt thời gian của Prince.
Kết luận
50 sắc thái phần 2 phim (Fifty Shades Darker) và cả loạt phim 50 Sắc Thái nói chung là minh chứng rõ nét cho thấy âm nhạc có thể tồn tại và tỏa sáng độc lập, ngay cả khi bộ phim mà nó phục vụ không được đánh giá cao về mặt nghệ thuật. Sự thành công của các bản soundtrack đến từ sự kết hợp của nhiều yếu tố: chiến lược thông minh của các nghệ sĩ và hãng đĩa trong việc tận dụng sức hút thương mại của thương hiệu, khả năng tạo hit của các nhà sản xuất âm nhạc, và quan trọng nhất là chất lượng nội tại của các ca khúc. Cuối cùng, dù những tranh cãi về loạt phim có thể lắng xuống theo thời gian, di sản âm nhạc mà nó để lại, với những bản hit đình đám và những màn kết hợp ấn tượng, chắc chắn sẽ còn được khán giả yêu nhạc nhớ đến và thưởng thức trong nhiều năm tới.