Lịch sử đấu tranh giải phóng dân tộc của Việt Nam là câu chuyện về tinh thần đoàn kết, yêu nước và ý chí kiên cường chống lại ngoại xâm. Tuy nhiên, trong suốt quá trình đó, các thế lực thù địch và kẻ xâm lược chưa bao giờ từ bỏ âm mưu thâm độc nhằm chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc Việt Nam – một sức mạnh cội nguồn làm nên chiến thắng. Một trong những thủ đoạn tinh vi và tàn bạo nhất mà thực dân Pháp đã áp dụng trên đất nước ta chính là chính sách “chia để trị”. Chính sách này không chỉ đơn thuần là phân chia địa giới hành chính, mà còn đào sâu mâu thuẫn giữa các dân tộc, tôn giáo, và giai cấp, làm suy yếu sức đề kháng của dân tộc Việt Nam. Hiểu rõ về chính sách này không chỉ giúp chúng ta nhận diện bản chất của kẻ thù trong quá khứ mà còn là bài học cảnh giác quý báu cho cuộc sống hiện đại, giúp mỗi người dân Việt Nam thêm trân trọng giá trị của sự đoàn kết và tỉnh táo trước những âm mưu phá hoại tinh vi.

Bối cảnh Lịch sử: Chính sách Chia để Trị của Thực dân Pháp

Trước khi thực dân Pháp đặt chân đến, Việt Nam đã là một quốc gia đa dân tộc, đa tôn giáo, nhưng luôn tồn tại một sợi dây liên kết bền chặt là tinh thần yêu nước và ý thức cộng đồng. Đối mặt với phong trào kháng chiến mãnh liệt của nhân dân Việt Nam, thực dân Pháp hiểu rằng cách hiệu quả nhất để cai trị và bóc lột không phải là sức mạnh quân sự đơn thuần, mà là làm tan rã sức mạnh nội tại – khối đại đoàn kết dân tộc. Chính sách “chia để trị” (divide and rule) ra đời từ đó.

Thực dân Pháp không chỉ áp dụng chính sách này trên quy mô toàn quốc bằng cách chia Việt Nam thành ba kỳ (Bắc Kỳ, Trung Kỳ, Nam Kỳ) với ba chế độ cai trị khác nhau, mà còn triển khai các thủ đoạn tinh vi ở từng địa phương, đặc biệt là những vùng có đông đồng bào dân tộc thiểu số và tôn giáo. Tại Trà Vinh, một vùng đất với sự đa dạng về dân tộc Kinh, Khmer, Hoa cùng nhiều tôn giáo, quân Pháp và tay sai đã khai thác triệt để những khác biệt về phong tục, tập quán, ngôn ngữ, thậm chí xuyên tạc lịch sử để gây mâu thuẫn, nghi ngờ giữa các nhóm dân cư. Mục đích cuối cùng là làm suy yếu ý chí kháng chiến chung, biến một bộ phận người dân trở thành công cụ phục vụ cho bộ máy cai trị của chúng. Việc tìm hiểu lịch sử này giúp chúng ta nhận ra tầm quan trọng của giáo dục và nghiên cứu sâu rộng, một phần có thể được tìm thấy qua các sách của tác giả trung quốc hoặc các nguồn tư liệu lịch sử đáng tin cậy khác.

Một ví dụ điển hình về việc lợi dụng tôn giáo ở Trà Vinh là thủ đoạn mà địch áp dụng với đạo Cao Đài. Chúng không ngần ngại lợi dụng một số chức sắc phản động trong đạo, lấy danh nghĩa “gặp gỡ đạo hữu” để vận động tín đồ đi lính chống lại cách mạng. Chúng lập “Ban chỉ huy lính Cao Đài”, dụ dỗ hơn trăm tín đồ tập trung luyện tập quân sự, trang bị súng ống và dựng bót cạnh thánh thất để kiểm soát và lợi dụng người dân xung quanh. Đồng thời, đạo Thiên Chúa giáo cũng bị lợi dụng, dùng các phần tử phản động trong chức sắc để tuyên truyền, nói xấu cách mạng, xuyên tạc chính sách của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, dụ dỗ những người nhẹ dạ cả tin làm tay sai cho chúng. ([1]) Chính Sách Chia để Trị Của Thực Dân Pháp không chỉ gieo rắc thù hằn mà còn làm sai lệch nhận thức của một bộ phận người dân về con đường đấu tranh chung của dân tộc.

Sự Biến Tướng của Thủ đoạn Chia Rẽ qua các Thời kỳ

Sau khi thực dân Pháp bị đánh bại, đế quốc Mỹ nhảy vào miền Nam Việt Nam. Để đối phó với phong trào cách mạng, chúng tiếp tục kế thừa và phát triển các thủ đoạn “chia để trị” của Pháp lên một mức độ tinh vi và xảo quyệt hơn, đặc biệt nhắm vào vấn đề tôn giáo và dân tộc.

Tại vùng đồng bào theo đạo Công giáo ở Trà Vinh, Mỹ – Ngụy đã dùng tiền bạc, vật chất để lừa mị, đưa một số cha, cố đạo vào bộ máy ngụy quyền, đàn áp phong trào đấu tranh của quần chúng. Chúng sử dụng linh mục để tuyên truyền, lừa gạt, lôi kéo thanh thiếu niên vào các tổ chức phản động như “Thanh niên Thánh nghiệp”, “Thiếu nhi nghĩa binh”, “Thanh niên chiến đấu”, thậm chí thành lập các đơn vị vũ trang trá hình như trung đội, đại đội “Phụ quân công giáo” nhằm biến lớp trẻ thành lực lượng chống phá cách mạng.

Đối với đồng bào Khmer, chúng ra sức kích động tâm lý dân tộc, lợi dụng những sơ hở để gây mâu thuẫn, nghi ngờ, làm mất đoàn kết giữa người Kinh và người Khmer, cản trở việc tập hợp lực lượng cách mạng. Cơ quan tình báo Mỹ (CIA) đã hỗ trợ các tổ chức chính trị phản động, trong đó có tổ chức “Khmer Sêrây”, ngấm ngầm hoạt động chống phá, đòi thành lập “Khu tự trị Khmer” ở miền Tây Nam Bộ. Thâm độc hơn, chúng không chỉ chia rẽ Kinh – Khmer – Hoa mà còn tìm cách chia rẽ nội bộ Phật giáo Nam tông Khmer (giữa phái Thêravada và phái Khêmaranikai) cũng như gây mâu thuẫn giữa các tôn giáo khác nhau như Phật giáo, Thiên Chúa giáo, Cao Đài… ([2]) Những thủ đoạn này cho thấy sự nguy hiểm của việc lợi dụng tôn giáo và dân tộc để đạt được mục đích chính trị, một bài học vẫn còn giá trị trong việc nhìn nhận các vấn đề xã hội phức tạp hiện nay. Để hiểu rõ hơn về bối cảnh lịch sử này, việc tiếp cận các nguồn tài liệu đáng tin cậy tại nhà sách fahasa tại đà nẵng hoặc các chi nhánh khác là vô cùng cần thiết.

Chiến tranh kết thúc, đất nước thống nhất, nhưng âm mưu “chia để trị” không hề dừng lại. Các thế lực thù địch, cấu kết với một số phần tử bất mãn trong nội địa, tiếp tục tìm cách phá hoại khối đại đoàn kết dân tộc, tôn giáo. Chúng sử dụng các đài phát thanh từ bên ngoài, sau này là internet và mạng xã hội, để tung tin giả, xuyên tạc tình hình trong nước, gieo rắc hoang mang và hoài nghi về chế độ. ([3])

Âm mưu Chống phá và Thủ đoạn Tinh vi trong Giai đoạn Hiện nay

Trong bối cảnh hội nhập quốc tế và sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ thông tin, các thế lực thù địch ngày càng sử dụng những thủ đoạn tinh vi và phức tạp hơn để thực hiện âm mưu chống phá. Chúng lợi dụng các nền tảng xuyên biên giới (mạng xã hội) để lôi kéo những đối tượng thiếu hiểu biết về pháp luật, xây dựng lực lượng nòng cốt, tạo dựng “ngọn cờ” để tập hợp lực lượng tham gia các hoạt động chống phá. Chúng ngang nhiên chuyển tải tài liệu xuyên tạc về tình hình dân chủ, nhân quyền, đặc biệt nhắm vào các tỉnh có đông đồng bào dân tộc thiểu số như Trà Vinh.

Các hoạt động thách thức chính quyền địa phương ngày càng công khai, ví dụ như việc treo cờ của tổ chức phản động “Khmer Kampuchia Krom” tại nhà riêng.

Mô tả hành động treo cờ của tổ chức Khmer Kampuchia Krom như một thách thức với chính quyền, minh họa thủ đoạn chống phá.Mô tả hành động treo cờ của tổ chức Khmer Kampuchia Krom như một thách thức với chính quyền, minh họa thủ đoạn chống phá.

Những đối tượng này còn công khai xuyên tạc về cái gọi là “ngày mất đất 04/6”, tuyên truyền các tài liệu bịa đặt về “Quyền các dân tộc bản địa”, “Ánh Sáng quyền tự quyết”. Nội dung các tài liệu này hoàn toàn xuyên tạc trắng trợn vấn đề dân tộc, tôn giáo ở Tây Nam Bộ nói chung và Trà Vinh nói riêng, vu cáo rằng người Kinh phân biệt đối xử, đàn áp người Khmer, các quyền cơ bản của người Khmer bị hạn chế. Mục đích cuối cùng là kích động, kêu gọi đồng bào dân tộc tham gia vào tổ chức của chúng.

Ngay cả những vụ việc cá nhân, tai nạn giao thông hay đột quỵ cũng bị chúng lợi dụng để xuyên tạc, vu cáo chính quyền “đàn áp dân tộc”, “người Việt giết người Khmer” nhằm gây mất đoàn kết. Ví dụ vụ việc Thạch Thanh Nô hay chiến sĩ Huỳnh Chung được nêu trong bài gốc là minh chứng cho sự trắng trợn và tàn nhẫn của chúng khi lợi dụng nỗi đau, sự việc cá nhân để phục vụ âm mưu chính trị.

Những hoạt động này cho thấy rõ sự dàn dựng, giật dây từ bên ngoài, với ý đồ đen tối là phá hoại khối đại đoàn kết các dân tộc, làm suy yếu tiềm lực quốc gia.

Để đối phó với những thủ đoạn này trong cuộc sống hiện đại, việc nâng cao nhận thức và khả năng phản biện thông tin là vô cùng quan trọng. Chúng ta cần tỉnh táo trước những luận điệu xuyên tạc, đặc biệt trên không gian mạng. Tìm hiểu thông tin từ các nguồn chính thống, đáng tin cậy, và không ngừng trau dồi kiến thức là cách hiệu quả để bảo vệ bản thân và cộng đồng. Việc đọc sách, đặc biệt là các loại sách cho trẻ emsách ehon cho bé, cũng góp phần hình thành tư duy phản biện và bồi đắp tình yêu quê hương đất nước ngay từ khi còn nhỏ, giúp các em lớn lên có đủ kiến thức và bản lĩnh để nhận diện các âm mưu phá hoại.

Lịch sử thế giới đã cung cấp nhiều bài học đắt giá về hậu quả của sự can thiệp từ bên ngoài dưới chiêu bài “đem lại tự do, dân chủ” hay “bảo vệ sắc tộc”. Cuộc “Cách mạng màu” hay “Mùa Xuân Arab” ở Trung Đông – Bắc Phi là một minh chứng rõ ràng.

Hình ảnh hoang tàn, đổ nát tại Syria, minh chứng cho hậu quả tàn khốc của xung đột và can thiệp từ bên ngoài.Hình ảnh hoang tàn, đổ nát tại Syria, minh chứng cho hậu quả tàn khốc của xung đột và can thiệp từ bên ngoài.

Sự can thiệp này đã dẫn đến chiến tranh, loạn lạc, nghèo đói, thất nghiệp và di cư hàng loạt. Hàng triệu người chết và bị thương, cơ sở hạ tầng bị phá hủy, kinh tế thiệt hại nặng nề. Những viễn cảnh “thiên đường” mà kẻ xúi giục vẽ ra chỉ là “bánh vẽ”. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng hòa bình và ổn định là vô giá, không thể đánh đổi bằng những lời hứa hão huyền từ các thế lực bên ngoài.

Kết luận

Chính sách “chia để trị” của thực dân Pháp trong lịch sử và sự biến tướng của nó qua các thời kỳ là một bài học sâu sắc về tầm quan trọng của khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Những âm mưu, thủ đoạn này không chỉ dừng lại ở quá khứ mà vẫn đang tồn tại và hoạt động dưới những hình thức tinh vi hơn trong cuộc sống hiện đại, đặc biệt trên không gian mạng.

Việc nhận diện rõ bản chất của âm mưu “chia để trị”, hiểu được cách thức hoạt động của các thế lực thù địch, và nâng cao cảnh giác là trách nhiệm của mỗi người dân Việt Nam. Chúng ta đang sống trong một đất nước hòa bình, ổn định, nơi cộng đồng các dân tộc luôn bình đẳng, đoàn kết, tôn trọng và giúp nhau cùng phát triển – điều mà công dân nhiều quốc gia trên thế giới mơ ước. Trân quý giá trị này, tiếp tục phát huy truyền thống đoàn kết, yêu thương, và giúp đỡ lẫn nhau chính là cách tốt nhất để bảo vệ thành quả cách mạng, giữ vững môi trường hòa bình để đất nước ngày càng giàu đẹp. Hãy lên án mạnh mẽ những luận điệu xuyên tạc, bịa đặt về dân chủ, nhân quyền, dân tộc, tôn giáo và tỉnh táo trước mọi âm mưu lôi kéo, kích động, gây rối. Nâng cao kiến thức, tìm hiểu thông tin chính xác (có thể từ các nguồn đáng tin cậy tại nhà sách fahasa tây đô hoặc các thư viện), và cùng nhau xây dựng một xã hội vững mạnh từ sự đoàn kết là cách hiệu quả nhất để đối phó với những thủ đoạn “chia để trị” trong mọi thời đại.

Tài liệu tham khảo:

[1] Ban Tư tưởng Tỉnh ủy Trà Vinh (1999), Lịch sử Trà Vinh tập 2 tr59-60 [2] Ban Tư tưởng Tỉnh ủy Trà Vinh (2005), Lịch sử tỉnh Trà Vinh tập 3, trang 59,60 [3] Ban chấp hành Đảng bộ tỉnh Trà Vinh (2015), Phong trào yêu nước của đồng bào Khmer tỉnh Trà Vinh (1930-2010), NXB: Chính trị quốc gia – Sự thật, Hà Nội (trang 227) [4] Ban chấp hành Đảng bộ tỉnh Trà Vinh (2015), Phong trào yêu nước của đồng bào Khmer tỉnh Trà Vinh (1930-2010), NXB: Chính trị quốc gia – Sự thật, Hà Nội (trang 247)

Gửi phản hồi